Như tiếng sấm dữ dội!
Đất rung nhè nhẹ.
Ở đường chân trời xa xa, một dòng nước đen ào ạt lao tới cùng hoàng hôn.
Tiếng móng ngựa liên tục vang lên!
Dòng nước đen bát ngát như sông lũ, tạo nên khí thế hùng tráng.
Sau dòng nước, cuốn theo làn bụi mịt mù!
Hai người đồng tử co lại, hoảng sợ: "Trọng kỵ binh!"
Xa xa, Lâm Mang cưỡi ngựa phi nhanh, phía sau là hàng trăm Cẩm Y Vệ.
Sau nữa, là năm ngàn trọng kỵ binh đuổi theo, cùng một số khí cụ pháo binh.
Móng ngựa đạp lên đất, phát ra âm thanh ầm ầm như sấm.
Một số đồ đệ đang ở dưới chân núi chỉ cần thoáng nhìn đội kỵ binh đã bị vùi
dập.
Trong nháy mắt, Lâm Mang dẫn quân đã tới trước cổng Thiên Kiếm Môn.
Hai vị trưởng lão đứng trước cổng sắc mặt thay đổi, một người vội nói: "Dám
hỏi vị đại nhân này, đến đây có chuyện gì không?".
Mặc dù hắn không nhận ra Lâm Mang, nhưng bộ Phi Ngư Phục đặc thù kia
không phải ai cũng có thể mặc.
"Giết người!"
Lâm Mang lạnh lùng đáp.
Khoảnh khắc sau, Lâm Mang đột ngột rút đao.
“Oanh!”
Một vệt đao quang rực rỡ nổ tung, vô cùng vô tận Đao Ý như dòng sông lớn
cuồn cuộn.
Cánh cửa đá của Thiên Kiếm Môn nổ tung!
Cùng bị chém tan tành là hai người đứng trước cổng.
Máu mưa đầy trời!
Trong làn khói bụi cuồn cuộn, Lâm Mang rút đao chỉ tay, tiếng nói lạnh lùng
vang lên: "Bắn tên!".
Phía sau, đám kỵ binh giương cung, cài tên!
Những mũi tên sắt lạnh lẽo lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-minh-bat-dau-thanh-vi-cam-y-ve/1801902/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.