Đến ngày thứ năm, nhà Hứa Minh Ưu xuất hiện một vị khách không mời mà đến: Người lẽ ra đang ở nước ngoài, Tống Diệm.
Cũng không biết anh ta dùng cách nào mà dụ được đám phóng viên trước nhà rời đi hết cả, bởi vậy khi Hứa Minh Ưu nhìn thấy Tống Diệm một mình xuất hiện trước cửa, quả thật là có phần bất ngờ.
“Điện thoại của cậu tắt máy suốt.” Vừa vào cửa, Tống Diệm liền mở miệng.
Hứa Minh Ưu tiều tụy đi nhiều: “Xin lỗi... Bởi vì... bởi vì có quá nhiều cuộc gọi đến...”
Tống Diệm không đáp lời, cúi đầu rút di động trong túi ra, gọi một số điện thoại rồi chuyển cho cậu: “Hứa Minh Ưu, Trình Tư muốn nói chuyện với cậu.”
Hứa Minh Ưu đờ đẫn nhận điện thoại, qua một lúc mới nghe máy.
Hứa Minh Ưu: “A lô...”
Trình Tư: “Minh Ưu, là tôi.”
Giọng Trình Tư vang lên bên tai, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng như bình thường, giống như đề tài họ đang thảo luận bây giờ không phải là đám tin đồn khiến người khác sứt đầu mẻ trán mà chỉ là chuyện đi đâu ăn, xem phim gì mà thôi.
Giọng Hứa Minh Ưu nghẹn lại: “Trình Tư, tôi...”
Cậu nên nói gì đây?
Xin lỗi trước hay giải thích về nụ hôn kia trước?
Trong lòng Hứa Minh Ưu rối như tơ vò, cậu vẫn chưa chuẩn bị tinh thần đối mặt với Trình Tư.
Trình Tư: “Minh Ưu, xin lỗi.”
Hứa Minh Ưu ngẩn ra, vừa định mở miệng đã thấy Trình Tư nói tiếp: “Tôi không muốn kéo một người ngoại giới như cậu vào vụ lộn xộn này. Vốn tôi định tự mình trở về, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-minh-tinh-va-tho-san-anh/401919/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.