Dịch: Độc Lữ Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Sau khi luyện tập nhiều lần, thủ pháp hắn vận dụng ngòi bút càng ngày càng thành thạo, chuyện tâm tay tương hợp đã làm tương đối xuất sắc, tâm tay hợp nhất liền biến thành công phu mài nước kiên trì bền bỉ.
Trong hai tháng tiếp theo, Thẩm Lạc trừ lúc bất động ngồi tu luyện, mỗi ngày đều luyện tập vẽ ba bốn mươi đạo Lạc Lôi Phù và Phi Hành Phù.
Đây cũng không phải hắn lười biếng, không chịu luyện tập nhiều, mà là mỗi lần vẽ xong nhiều phù lục như vậy, pháp lực và thần thức lực hắn tiêu hao hầu như không còn, thậm chí có mấy lần trực tiếp bất tỉnh.
Có một lần, hắn lấy chu sa vẽ Phi Hành Phù xong, phù văn vừa mới thành hình, trên lá bùa liền sáng lên một đạo thanh quang, nhưng cũng chỉ ẩn ẩn chớp động một chút, liền "Xèo" một cái, bắt đầu cháy rừng rực.
Thẩm Lạc thấy thế trong lòng vui mừng, biết đây là phù văn đã thành công, biểu hiện tương thông thần khí trên bùa.
Chỉ là lá bùa và phù mặc không hợp cách, căn bản không thể gánh chịu thần khí uẩn lục trong phù lục cao giai, cho nên tự bốc cháy.
Thế là, Thẩm Lạc tiện tay luyện chế phù mặc, dự định chính thức vẽ hai loại phù lục.
Mãi chờ đến lúc thời tiết dông tố, mặc dù đã chuẩn bị thập phần đầy đủ, nhưng lúc chân chính bắt đầu luyện chế, vẫn chịu không ít đau khổ.
Ngày bình thường, hắn vẽ Lạc Lôi Phù rất nhiều, kinh nghệm càng thêm sung túc, nhưng lần thứ nhất thử,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-mong-chu/1337200/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.