Lâm Tố Mỹ ngã từ trên cây dâu xuống.
Kéo theo đó là tiếng kêu thất thanh của Tưởng Xuân Diệp. Hầu hết người của đội sản xuất số Chín đều biết tin tức này. Đang là thời điểm tằm sắp kết kén, hội phụ nữ trong đội sản xuất đều bận rộn trong phòng nuôi tằm: phải chọn những con tằm chín sắp kết kén ra khỏi nong, đặt vào lồng tằm đợi chúng kết kén, tằm chưa trở thành tằm chín phải tiếp tục bỏ lại trong nong được lót lá dâu tươi để cho ăn, lá dâu thừa trong nong mà dày thì phải san tằm sang nong khác, xử lý sạch sẽ phần lá dâu thừa và phân tằm trong nong.
Phần lớn nhà của mọi người trong đội sản xuất đều kề nhau, thậm chí rất nhiều nhà còn sát vách, một khi có động tĩnh, mọi người đều chạy ra xem trò.
Chỉ thấy dì Thục Phương nhỏ kéo con gái thứ hai nhà dì là Tưởng Xuân Diệp ra đánh. Tưởng Xuân Diệp vừa khóc lóc vừa cầu xin, dì Thục Phương nhỏ vừa đánh vừa mắng, động tác không nhẹ nhàng chút nào. “Tao cho mày thiếu ăn hay thiếu mặc mà mày phải đi ăn dâu nhà người ta, bao nhiêu dâu trên cây dâu của đội sản xuất không đủ cho mày ăn hả mà mày phải đi ăn của nhà người ta, cho mày ham ăn, cho mày không biết xấu hổ này…”
Đều là người của một đội sản xuất, đâu thể trơ mắt nhìn Tưởng Xuân Diệp bị đánh, mọi người đều tiến lên kéo dì Thục Phương nhỏ lại khuyên lơn.
Qua một lát, mọi người đều hiểu được ngọn nguồn sự việc.
Khu đất canh tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-my-nhan-thap-nien-80/291435/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.