Trần Đông Mai nhìn Tạ Trường Du với vẻ mặt không thiện lành. Nếu không phải vì hai viên giấy na ná nhau, nếu không phải vì quyết định bất chợt rằng sẽ dùng cách này để quyết định xem hôm nay ai dẫn hai đứa trẻ đi thì có lẽ Trần Đông Mai sẽ phải chụp cho Tạ Trường Du cái mũ trong ứng ngoại hợp với Trần Tư Tuyết rồi.
Lâm Tố Mỹ thấy tình hình này thì cũng cực kì bất lực. Cô có thể mường tượng được nếu không phải vì dùng cách chọn viên giấy chứ không phải là oẳn tù tì, thì có lẽ một ván phải quyết đấu ba ván thắng hai sau đó là năm ván thắng ba mất.
Lâm Tố Mỹ không khỏi nhìn sang hai đứa con của mình. Không thể không nói, người đã làm mẹ nhìn con mình thế nào cũng thấy đáng yêu, nhìn ra sao cũng thấy ngoan ngoãn. Hai đứa trẻ được mẹ và mẹ chồng mình tranh đoạt như vậy, ấy thế mà cô lại có chút kiêu ngạo nói không thành lời được.
Lâm Tố Mỹ không xem con trước mà an ủi mẹ mình. Với màn thua một cách quang minh chính đại này, lòng bà chắc chắn chẳng dễ chịu.
Bây giờ Trần Đông Mai quả thực khó chịu. Sau khi Lâm Tố Mỹ sán đến, bà nói thẳng thừng: “Lần sau con tìm giấy để rút thăm.”
Nói đoạn, Trần Đông Mai lại tiếp tục nhìn con rể - tên đầu sỏ khiến tay bà thối - bằng ánh mắt ghét bỏ.
Tạ Trường Du ngước mắt nhìn nhạc mẫu đại nhân của mình, sờ mũi, rồi bất lực thở dài. Cho dù đã bị ghét bỏ thì cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-my-nhan-thap-nien-80/712069/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.