An Tranh quả thực không sao, đều là ngoại thương, ngay cả Khúc Phong Tử cũng chữa trị tốt được, huống chi là Khúc Lưu Hề đã trò giỏi hơn thầy. Vết thương ở bụng của hắn nhìn có vẻ nghiêm trọng, nhưng chỉ cần khâu lại là được.
Còn những kẻ ngấp nghé chuông đồng, cuối cùng không dám tùy tiện ra tay. Quỷ Thủ Lão Cửu là cường giả Tu Di Cảnh, nhưng cũng bị chuông đồng tiêu diệt dễ dàng, như vậy còn ai dám lỗ mãng? Cho dù bọn họ tham, nhưng bọn họ không ngu ngốc tới mức xông lên đoạt. Ai mà biết chọc giận chuông đồng kia, nó lại giết cả Huyễn Thế Trường Cư thành biển máu hay không.
Khúc Lưu Hề đổi thuốc cho An Tranh, kiểm tra lại miệng vết thương, thấy đã khép lại.
-Thể chất của ngươi hình như có sự thay đổi.
Khúc Lưu Hề nghi hoặc nói:
-Vết thương khép lại quá nhanh, nhanh tới mức khó mà tưởng tượng nổi.
An Tranh giả vờ khẩn trương:
-Đó là tốt hay xấu?
Khúc Lưu Hề cười cười:
-Hiện tại có vẻ là tốt!
An Tranh vuốt trán nàng một cái:
-Vậy là tốt rồi, không cần lo lắng nữa.
Đỗ Sấu Sấu ở bên cạnh thấy mà sửng sốt, có chtus không phục:
-Vì sao ngươi vuốt tóc nàng, nàng lại hiền lành như mèo con. Mà ta thì lần trước vuốt tóc nàng, nàng lại đánh ta lên bờ xuống ruộng?
Khúc Lưu Hề đỏ mặt chạy ra ngoài.
An Tranh lập tức tỉnh ngộ, trong lòng có chút áy náy. Hắn quên mất một điều, khi đối diện với người mình thích, nữ nhân sẽ ôn nhu như nước. Còn nếu không phải người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-nghich-chi-mon/819357/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.