Lời lúc này của Trương Bình chẳng qua là khách sáo thôi, đáng lẽ Tô Lý Thành đáp lại rằng được các đồng chí ủy ban kiến thiết tỉnh xuống chỉ bảo nhiều mới đúng, đằng này nói thế chẳng khác nào thừa nhận kỹ sư của ủy ban kiến thiết tỉnh còn phải xuống Hạ Hải học tập?
Kết hợp trước đó Lý Ngọc Hà chức vị cao hơn Tô Lý Thành lại hạ mình giới thiệu, càng có ấn tượng Tô Lý Thành ỷ có chút thành tích được tỉnh biểu dương mà vênh váo không biết trên dưới, ấn tượng với Tô Lý Thành càng kém.
Có điều Trương Bình cũng đâu phải là người tầm thường, liếc nhìn Lý Ngọc Hà mặt vẫn mỉm cười, không hề có vẻ gì là lo lắng cho câu trả lời không được thỏa đáng lắm của Tô Lý Thành, lập tức hiểu ra bảy tám phần, té ra tên Lý Ngọc Hà này định dựa tay mình chỉnh người đây.
Nghĩ thế Trương Bình cười ha hả, cầm chén rượu lên chạm với Tô Lý Thành:
- Cạn nào, vừa rồi giám đốc Lý còn nói anh là nhân tài, xem ra tổng công ty Đại Dung đúng là rất biết tìm kiếm khai thác nhân tài.
Lý Ngọc Hà chỉ là kẻ khôn vặt, dựa vào chút mồm mép luồn cúi ngoi lên thôi, bản lĩnh lẫn tố chất đều chẳng ra cái gì, thấy vừa nãy mình mời rượu, Trương Bình chỉ nhấp một ngụm, giờ lại cạn chén với Tô Lý Thành, sững người ra, định nhắm vào Tô Lý Thành, không ngờ khéo quá hóa vụng mất rồi.
Tô Xán hết nhìn trái nhìn phải, mất một lúc mới hiểu ra ngọn nghành, trong chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-niet-ban/1577801/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.