Tô Xán nhìn thành phố rực sáng bởi muôn vàn ánh đèn, chiếc tàu mang theo ô cửa sổ nhỏ phóng ào ào qua đường ray, gió tối phất qua mặt, hít từng luồng không khí mát mẻ mang theo mùi hương thơm cơ thể của Đường Vũ.
Hai người đi cầu thang máy lên tầng 5, toàn bộ tầng 5 và 6 là nhà Đường Vũ, không ai lên được nếu không có thẻ điện tử, hoặc điều khiển thang máy từ bên trong nhà, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối. Cả hai không nói gì cả, không gian hết sức tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng Đường Vũ dùng chìa khóa lách cách mở cửa, Tô Xán giúp cô mang vali vào, trách một cái, đèn phòng nối nhau bật sáng từng cái một tới khi cái đèn pha lê lớn giữa phòng sáng lên.
Đường Vũ lấy dép lê để trước mặt Tô Xán, sau đo tự thay giày, ném chìa khóa vào một cái bát ngọc, bật máy đun nước, sau đó mở cửa sổ phòng khách dẫn lên tầng sáu, cho không khí trong lành tràn vào nhà. Tô Xán ngồi im nhìn bóng dáng Đường Vũ đi qua đi lại, tiếng còi báo nước sôi, Đường Vũ đi ra pha một cốc trà đưa cho Tô Xán, bật TV, mới nói câu đầu tiên:
- Anh ngồi xem TV một lát.
Tô Xán chú ý nhìn cái cốc sứ Đường Vũ rót nước cho mình, có in hình con chó Snoopy, cảm giác rất kiêu ngạo, có ai được đặc quyền dùng cốc uống nước của Đường Vũ không?
Only me!
Cầm cái cốc cọ cọ lên má, thật trơn, như làn da Đường Vũ vậy, mặc dù hơi lạnh như nước không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-niet-ban/1578361/quyen-5-chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.