Buổi tối, phòng 602 lầu KTX số 13 náo nhiệt vô cùng.
Phòng 602 lại lần nữa phát huy công năng phòng hoạt động công cộng của cả lầu, có người tới xin nước thuận tiện ngồi xem phim hành động Mỹ, bình thường thôi cái tuổi tinh lực thịnh vượng này phải có phương thức phát tiết thì tâm lý mới cân bằng được.
Hai cái bàn ghép làm một, bên trên là bia, uống bằng chai không cần cốc cho đỡ tốn diện tích, đồ nhắm thôi thì đủ kiểu, thịt khô đặc sản mang từ quê lên, bánh đa, lạc, mỗi người đóng góp một ít, trải thêm vài tờ báo nữa là xong. Cụng chai, không cạn, uống bao nhiêu tùy sức, thi thoảng nhìn qua lan ngắn nữ sinh bê chậu đi từ nhà tắm về, cảnh phồn vinh ở căng tin, nhiều năm sau tốt nghiệp, trong lòng người ta thi thoảng hiện ra đoạn phim ngắn về cuộc sống nhàn nhã tản mạn này.
Kết thúc trận bóng, hai bên không khỏi bị bầu không khí làm có chút quá khích, lời qua tiếng lại, Tiêu Húc và một cầu thủ đối phương đùn đẩy nhau, kết quả Tiêu Húc bị ngã trầy da đầu gối, ai cũng biết Tiêu Húc chỉ đấu khẩu được chứ không động thủ, Lý Hàn tới bênh bạn cho tên kia một cước, may mà bên cạnh đề phòng kéo hắn ra nên đá hụt, nếu không có khi đánh nhau to.
Tới phòng y tế băng bó xong, Tiêu Húc tập tà tập tễnh, quên luôn sự thực mình là người bị ăn đòn, ngồi uống bia kể lại cứ như anh hùng hảo hán khắp thiên hạ chỉ có hắn là dám đứng ra chống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-niet-ban/1578380/quyen-5-chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.