Những khu nhà cao tầng san sát che lấp ánh sáng chiếu lên đường phố, dải ngăn cách của đường trung tâm vừa được chính phủ thay bằng bồn hoa làm đẹp cảnh quan, xe cộ nối nhau thành con rồng dài, người qua đường trên những cây cầu vượt đều bước thật nhanh khỏi phải ngửi cái mùi khí thải từ đám ô tô phía dưới quện vào hơi nóng hầm hập bốc lên khiến người ta muốn ngạt thở.
Bên đường nồi nước dùng lớn của quán mỳ thịt bò bốc hơi nghi ngút, đầu bếp mồ hôi mồ kê nhễ nhại, chẳng biết cho thêm mồ hôi vào nước dùng nó có ngon hơn hay không mà quán đông nghịt. Cửa hiệu tạp hóa bên cạnh lại khá vắng vẻ, chủ hiệu bê nước hất ra đường, hòng giảm bớt phần nào cái nóng.
Thi thoảng mấy cô gái trẻ mặc chiếc váy ngắn, sợ da cháy nắng cầm chiếc ô vàng vàng đỏ đỏ nói cười đi qua trên hè phố, tiếng cười như chuông bạc và cặp đùi thanh xuân tươi mát ít nhiều làm tài xế hóa giải chút bực bội trong lúc bị tắc đường.
Thế nhưng với ba người ngồi trên chiếc xe jeep treo biển quân đội BJ 212 mà nói, tắc đường không phải chuyện tệ nhất, tệ nhất là bọn họ lạc đường trong thành phố nhà cửa cao vút này rồi.
Ba người trên xe đều mặc quân phục, người ngồi ở ghế lái là đen nhất, đoán chừng từ bên ngoài nhìn vào trong cái xe ánh sáng không tốt đó thì chỗ nổi bật là làn da quanh đôi mắt lại trắng trẻo giống bao nhiêu người cùng tuổi khác, cảm giác rất kỳ quái, tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-niet-ban/1578529/quyen-6-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.