“Đa tạ Lữ bộ đầu nhắc nhở, bản quan nóng lòng xử lý việc này, không tiện giữ ngươi lại.”
“Hứa đại nhân tiễn ta một chút đi.” Lữ Thanh có sự ám chỉ.
Hai người rời khỏi Nhất Đao đường, sóng vai đi về phía ngoài phủ, Lữ Thanh hạ giọng, nói:
“Hứa đại nhân tốt nhất đi Hình bộ một chuyến, người tới trong tay Hình bộ, thì do người ta nhào nặn rồi. Muộn, sợ cái gì cũng khai. Lời chỉ có vậy.”
Lữ Thanh từ nhỏ tập võ, ở phủ nha nhậm chức nhiều năm, vụ án kiểu này từng gặp không ít, nắm rất rõ đối với chiêu trò trên quan trường.
Tiễn bước Lữ Thanh, Hứa Thất An quay đầu vào Hạo Khí Lâu, xin giúp đỡ từ Ngụy Uyên.
Trực giác nói cho hắn, chuyện này không đơn giản như vậy, lục đục, lề lối quan trường, hắn thiếu kinh nghiệm, đẳng cấp cũng không đủ, cũng may có một cái đùi to có thể ôm.
Vào Hạo Khí Lâu, trong phòng trà, Hứa Thất An mang sự tình nói cho Ngụy Uyên, xin giúp đỡ: “Xin Ngụy Công dạy ta.”
Ngụy Uyên cầm chén trà, trầm ngâm nói: “Ta chưa thu được trong cung đến thông báo, cái này ý nghĩa bệ hạ không muốn ta biết, ít nhất không muốn để ta biết ngay.”
Hứa Thất An biến sắc: “Là bệ hạ muốn chơi ta?”
“Chữ ‘chơi’ này th ô tục cỡ nào.” Ngụy Uyên chán ghét nói, sau đó lắc đầu: “Huynh đệ Hứa gia các ngươi, còn chưa đủ tư cách để bệ hạ tự mình ra mặt, hẳn là bị người ta buộc tội.
“Về phần mục đích, đầu tiên, dựa theo án ví dụ gian lận khoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1087776/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.