Hứa Thất An da đầu phát tê, cưỡng ép chuyển hướng đề tài: “Linh Nguyệt cho dù phải gả, cũng phải gả cho đại trượng phu ưu tú như đại ca ta.”
Thẩm thẩm khinh thường hừ một tiếng.
Lại gây sự phải không... Hứa Thất An ha ha nói: “Thẩm thẩm chính là vì gả cho ưu tú như Nhị thúc cháu, mới có thể có cuộc sống đeo vàng đeo bạc.”
Thẩm thẩm đầy đặn xinh đẹp không thể phản bác câu này, dùng sức trừng mắt nhìn đứa cháu xui xẻo một cái.
Hứa Nhị thúc được câu nịnh khéo của cháu làm cho thoải mái, cười nói: “Phu nhân có nhân tuyển nào?”
Thẩm thẩm nói: “Từ từ chọn thôi, đây không phải muốn thương lượng cùng ông sao.”
Hứa Tân Niên nhìn người nhà, tuyên bố: “Từ ngày mai, con phải về thư viện Vân Lộc, chuẩn bị thi Hương.”
Sau khi bước vào Tu Thân cảnh, đại nho Trương Thận liền mang hắn triệu hồi thư viện Vân Lộc, vừa lấy bản thân làm hình mẫu, vừa đốc xúc hắn ra sức cho kỳ thi mùa xuân năm sau.
Ánh mắt hắn bình tĩnh đảo qua mọi người, giống như đang đợi mọi người phản ứng.
Thẩm thẩm lập tức gắp miếng thịt nạc cho con trai: “Từ Cựu đúng là có tiền đồ.”
Hứa Tân Niên lúc này mới hài lòng gật đầu, “Vâng” một tiếng.
Ăn xong bữa sáng, Hứa Thất An chuẩn bị ra khỏi phủ, nghe thấy phía sau truyền đến tiếng nói thanh thúy mềm mại của thiếu nữ: “Đại ca...”
Quay đầu, là muội tử duyên dáng yêu kiều, ngũ quan tinh xảo.
Hứa Linh Nguyệt tủi thân và uất ức nói: “Muội không muốn lấy chồng.”
Hứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1088506/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.