Tiểu Huệ ngơ ngác nhìn Bạch Yêu.
Tần Nhan Kim liếc nhìn Bạch Yêu một cái, không nói gì mà quay sang Tiểu Huệ, khen ngợi: “Không tệ, tiếp
tục cố gắng nhé.”
Tiểu Huệ đỏ mặt, lắp bắp đáp: “Cảm ơn đại sư, em sẽ cố gắng.”
Tần Nhan Kim nhìn quanh một lượt, hỏi Tạ Hương: “Dư Tuấn Dật đâu?”
“À, sư huynh đi ra sau núi rồi. Anh ấy nói muốn đem vài ‘bé đáng yêu’ về. Đại sư, ‘bé đáng yêu’ là gì vậy?
Sư huynh chẳng phải nói sau núi rất nguy hiểm sao? Anh ấy có bị gì không?” Tạ Hương lo lắng hỏi.
Trước đây, đại sư luôn dùng câu “ném ra sau núi” để đe dọa, khiến hai sư huynh cố gắng tu luyện chăm chỉ.
Giờ đại sư không nói nữa, sư huynh lại tự mình chạy đi.
Cô bé có chút bất an.
Tần Nhan Kim nhướng mày, đại khái đã đoán được Dư Tuấn Dật đang làm gì, mỉm cười: “Không cần lo cho
anh ta, sẽ không sao đâu.”
“Giới thiệu với các em một chút, đây là Bạch Yêu, cứ gọi là dì Bạch là được.”
Với năng lực của Bạch Yêu, Tần Nhan Kim cũng không định để cô ta vào hàng đệ tử. Hơn nữa, việc lập khế
ước với cô ta có hai lý do: một là để phòng ngừa việc cô ta gây chuyện bên ngoài, dù sao cô ta cũng là
hung thú, giết người chỉ trong nháy mắt; hai là vì tu vi của cô ta rất cao, nếu có chuyện khẩn cấp mà Tô
Uyển Du không giải quyết nổi thì Bạch Yêu hoàn toàn có thể đảm đương một mình.
Tất nhiên, Tần Nhan Kim không định giữ cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-su-huyen-hoc-xuong-nui-livestream-boi-toan-noi-dinh-dam/2745932/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.