Trời vừa hửng sáng, Quý Quan Kỳ mở mắt.
Ngoài cửa, Tiêu Đường Tình vẫn đứng đó.
Hơi sương vương trên vạt áo hắn, từng tầng hơi lạnh bám trên vai áo trắng. Y không rõ hắn có đứng cả đêm hay không, nhưng nhìn dáng vẻ kia, chắc hẳn cũng không rời đi quá lâu.
Quý Quan Kỳ chỉ thoáng liếc hắn một cái, sau đó không nói gì, xoay người bước thẳng ra ngoài.
Tiêu Đường Tình như định mở miệng nói điều gì đó, nhưng rồi chợt ngừng lại. Hắn chần chừ trong chớp mắt, cuối cùng cũng chỉ có thể bước nhanh theo sau.
"Còn hai ngày nữa là đến tông môn đại điển." Hắn nói, giọng điềm tĩnh nhưng không giấu được ý thăm dò. "Chuyện tối qua, ngươi báo lên hay để ta báo?"
Quý Quan Kỳ không buồn ngoảnh đầu. Y chỉ đáp gọn một tiếng:
"Ngươi."
Rồi cứ thế, bóng áo trắng khuất dần theo từng bậc đá xuống núi.
Chỉ còn hai ngày nữa.
Hộ tông đại trận của Huyền Thiên Tông đã khởi động. Tin tức lan truyền khắp nơi, chẳng mấy chốc, đám tu sĩ ngoại môn cũng bắt đầu xôn xao.
"Nghe nói Trấn Nam Tiên Tôn vừa xuất quan, nhưng chẳng mấy chốc lại bế quan lần nữa."
"Không thể nào, chuyện này trước giờ chưa từng có tiền lệ."
"Là tin đồn từ đệ tử nội môn Huyền Thiên Tông, không thể nào là giả được."
"Hắn xuất quan rồi lại bế quan... lẽ nào lần này thật sự có ý thu nhận quan môn đệ tử thứ tư?"
"Nói đùa à? Cả đời này, Tiên Tôn chỉ nhận ba người, điều này ai mà không biết?"
Đám đông bàn tán, ánh mắt hiếu kỳ lướt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-su-huynh-van-nguoi-ghet-han-trong-sinh-roi/2714251/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.