"Đại điển" (大典) là một cụm từ Hán Việt, trong đó:
• "Đại" (大) nghĩa là lớn, vĩ đại.
• "Điển" (典) nghĩa là nghi thức, lễ nghi, hoặc sự kiện quan trọng.
Vì vậy, "đại điển" có thể hiểu là một nghi lễ lớn, một sự kiện quan trọng mang tính long trọng, trang nghiêm.
____
"Sư huynh? Tiêu sư huynh có ở đây không?"
Bên ngoài vang lên một giọng nói thăm dò, ngữ điệu cẩn trọng đến mức khiến Quý Quan Kỳ đang trong trạng thái mơ màng giật mình tỉnh giấc.
Y gần như bật dậy ngay lập tức, quay đầu nhìn về phía cửa. Cánh cửa gỗ nhỏ chắn ngang tầm mắt, nhưng chỉ cần nghe giọng, y đã đoán được người bên ngoài là ai.
Sắc mặt Quý Quan Kỳ hơi thay đổi. Y ngồi trên giường, ổn định lại hơi thở, trong khi bên ngoài, người nọ vẫn kiên trì gọi:
"Tiêu sư huynh có ở đây không? Ta là Hề Nghiêu, áo choàng của huynh đang ở chỗ ta..."
Ngay khoảnh khắc nghe thấy giọng nói ấy, Quý Quan Kỳ đã nhận ra đó là Hề Nghiêu.
Y khẽ nhắm mắt, thầm nghĩ có lẽ nên bổ sung thêm vài đệ tử quét dọn trên ngọn núi này.
Nhưng ngẫm lại, dù có thêm bao nhiêu người đi nữa cũng chẳng ích gì—dù sao Hề Nghiêu có thể quang minh chính đại lên núi, chắc chắn là nhờ có Tiêu Ðường Tình đứng sau làm chỗ dựa.
Quý Quan Kỳ thở dài một hơi, vốn không định can thiệp.
Nhưng người bên ngoài thật sự quá phiền phức, cứ như thể nếu không gặp được Tiêu Ðường Tình thì quyết không chịu rời đi. Ðến mức giọng nói kia lặp đi lặp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-su-huynh-van-nguoi-ghet-han-trong-sinh-roi/2714254/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.