Sau đó, y không nói thêm lời nào, nhẹ nhàng bế bổng Lộ Tiểu Trì lên, sải bước tiến về phía viện.
Lộ Tiểu Trì lập tức đỏ mặt.
Quý Quan Kỳ cao hơn hẳn hắn, vóc người thon gầy nhưng rất có lực, ôm hắn lên một cách vô cùng dễ dàng, bước chân vững chãi không hề chao đảo.
Trên người Quý Quan Kỳ có một mùi hương thoang thoảng, nhẹ nhàng như mùi hoa mai trong gió lạnh-có lẽ là do thấm vào từ lúc y luyện kiếm ngoài tuyết.
Lộ Tiểu Trì vô thức ngẩng đầu nhìn y, ánh mắt khẽ dao động, vành tai đỏ ửng lên rõ ràng không thể che giấu.
⸻
Có người đang đứng bên ngoài viện.
Khi cả hai còn đang mải chú ý đến nhau, không ai nhận ra có một bóng người đang lặng lẽ đứng dưới gốc cây phía xa, âm thầm quan sát mọi chuyện từ trong màn tuyết rơi.
Ô Hành Bạch.
Hắn mím môi, đôi mắt trầm lặng nhìn chăm chăm vào cảnh tượng trước mắt-Quý Quan Kỳ nhẹ nhàng bế Lộ Tiểu Trì vào trong phòng.
Cơn đau ở thần thức như sóng ngầm âm ỉ bỗng dâng lên kịch liệt, hắn buộc phải cắn răng áp chế xuống.
Một luồng phù văn màu đen thoáng hiện lên trên người hắn, nhấp nháy một hồi rồi tan biến vào không trung như chưa từng tồn tại.
⸻
Lúc này, bên trong phòng, Quý Quan Kỳ đang đặt Lộ Tiểu Trì lên giường, cúi người xuống kiểm tra mắt cá chân của hắn.
Chỉ cần liếc mắt qua là biết vết trật không hề nhẹ. Cổ chân đã sưng tấy, nhìn qua cũng thấy đau đến mức nào. Không trách được khi nãy hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-su-huynh-van-nguoi-ghet-han-trong-sinh-roi/2714329/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.