Lúc này, quân Sở lui về bên bờ Chương Thủy quay lưng với nước mà chiến đấu, đối mặt với lằn ranh sống chết lại hồi phục bình tĩnh, trước những đợt tấn công như vũ bão của quân Tần, từ từ tổ chức đội hình phòng thủ kiên cố, giữ vững được trận địa bên bờ Chương Thủy.
Thấy quân Sở bắt đầu hồi phục tinh thần sau cơn hoảng loạn, Mông Điềm cười gằn một tiếng, căn dặn thân binh bên cạnh: “Truyền lệnh xuống dưới, ba quân ngừng tấn công, thu hẹp vòng vây, đồng thời chú ý thu lượm khí tài nơi chiến trường, các chiến sĩ thọ thương có thể lui xuống nghỉ ngơi.”
Tên thân binh nhận lệnh nhanh chóng phi ngựa đi khỏi, Mông Điềm quay sang Trương Cường nói: “Bệ hạ, trước mắt quân Sở lui mà không loạn nên chúng ta không thể mạo hiểm tấn công, dù gì Hạng Vũ cũng là kẻ có tài, chỉ với 5 vạn quân mà trong thời gian ngắn đại bại 20 vạn quân của Vương Ly, thần nghĩ nên vây mà không đánh, đợi khi lương thảo quân Sở cạn kiệt, lòng quân rối loạn mới tiêu diệt bọn chúng.”
Trương Cường gật đầu nói: “Mọi việc cứ nghe theo tướng quân, trẫm tin khanh!”
Câu này nói ra, Mông Điềm cảm động trong lòng, vội thốt lên: “Mông Điềm gặp được bệ hạ chính là niềm vinh dự lớn nhất trong đời!”
Trương Cường vỗ nhẹ lên vai Mông Điềm, nói nhỏ: “Tuy Hạng Vũ bị vây khốn nhưng cũng không được khinh địch, có tướng quân chỉ huy trận chiến trẫm mới yên tâm được.”
Trời nhá nhem tối, 10 vạn quân do Trương Cường dẫn đến kết hợp với 20
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tan-ba-nghiep/2188998/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.