Cung Hàm Dương, Thượng Lâm Uyển, vào buổi chiều đông, ánh mặt trời ấm áp chiếu trên nhánh cây trụi lủi, không trung xanh biếc mà trong vắt tựa như một khối ngọc bích vô cùng tinh thuần, một tiếng cười trong trẻo phá tan rừng cây yên tĩnh, Trương Cường vừa mới trở lại Hàm Dương mặc một miên bào màu đen thêu rồng, đầu đội phát quan màu đen, đai lưng bên hông đeo chín viên ngọc, càng nổi bật khuôn mặt trắng hồng tựa như trong tranh.
Bên người hắn, Triệu Yên đang nắm lấy Doanh Hi mới được một tuổi rưỡi, cười như hoa khẽ nói: "Bệ hạ ngày ngày chinh chiến, Hi Nhi sắp không biết đến phụ hoàng rồi!"
Trương Cường đùa với Hi Nhi đang tập tễnh học bước trên mặt đất, thỏa mãn hít sâu một hơi không khí có chút lạnh lẽo, gật đầu thở dài: "Nhìn thấy Hi Nhi khỏe mạnh như vậy, trẫm luôn yên tâm!"
Triệu Yên khoác một chiếc hồ cừu màu trắng, mái tóc đen dày lịch sự tao nhã búi ở sau đầu, Chỉ có cắm một cây trăm hoa lan bạch ngọc trong suốt, càng toát lên vẻ ngọc ngà của mỹ nhân, làm cho Trương Cường không nỡ dời mắt.
BỊ Trương Cường nhìn ngắm một hồi lâu, Triệu Yên có chút mất tự nhiên, ngượng ngùng cười cười, tránh đi ánh mắt như đuốc của Trương Cường, tiến lên ôm lấy Doanh Hi đang lắc lư trên mặt đất, trên khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn kia khẽ hôn một cái, mới gật đầu thở dài: "Khó được bệ hạ cho Yên Nhi mang theo Hi Nhi ra ngoài chơi đùa, Triệu Yên thật sự là quá yêu cậu bé Hi Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tan-ba-nghiep/48196/quyen-6-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.