Sinh nhật Hoàng đế, đại yến cung đình.
Hoàng cung vốn đã xa hoa nay càng có cớ để xa hoa đến tận cùng, yến tiệc linh đình, ca múa đàn sáo, gấm vóc lụa là, vũ nữ uyển chuyển, phi tần khoe sắc, hạ thần mừng vui, có người say ngất cạnh ao mà chẳng hề hay biết.
“Lệ cơ, có biết mấy ngày nay ta nhớ khanh đến mức nào không?” Cầu đá trong hoa viên, dương liễu bay phơ phất, nam nhân dùng chất giọng trầm thấp khàn khàn nói những lời nhớ nhung hết sức dịu dàng, nữ tử được gã ôm vào lòng tươi cười ngọt ngào, mềm giọng oanh ca, thẹn thùng vô hạn: “Nô gia cũng nhớ A Xuyên.”
Yến hội tổ chức ở trước đình còn ngự hoa viên thuộc địa phận phía sau cung, lúc này không ai đến đây, nam tử nghe vậy khẽ cười một tiếng, bế ngang nữ tử lên, nghe nàng bật thốt không khỏi càng thêm đắc ý: “Nơi nào của Lệ cơ nhớ ta? Chỗ này à, hoặc chỗ này, hay là chỗ này?” Nam tử vừa cười vừa đưa tay sờ soạng qua lại bờ môi và đôi gò bồng đảo của nữ tử, sau cùng hạ giọng, suồng sã thò tay mò xuống dưới váy nữ tử, làm cho nàng thở dốc hừ hừ, rơm rớm nước mắt.
Ánh mắt nam tử lập tức trầm xuống, nâng bờ mông của nữ tử lên một chút, hai người chui vào góc tối trong ngọn núi giả ở hoa viên rồi tức khắc không kiêng dè gì mà bắt đầu điên loan đảo phượng.
Hai người say sưa ác chiến đương nhiên không biết đằng xa có hai cặp mắt đang quan sát hết thảy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thai-giam/784276/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.