Chương 19: Ân cần dạy dỗ
Edit: April
"Đường Đường." Lục Trầm đột nhiên bật dậy, hai tay quơ quào trong không trung, chạm đến cơ thể ấm áp mới hoàn hồn tỉnh lại, thấy trước mặt là Đường Tăng hoàn hảo không hao tổn, thở phào nhẹ nhõm, chợt nhớ đến vấn đề, vội vàng hỏi, "Ta ngủ bao lâu rồi."
"Một ngày."
Không phải ngủ, là ngất xỉu.
Cũng may, bị đánh ngay sau ót, Lục Trầm hậu tri hậu giác cảm thấy được cơn đau sau ót, cắn răng chịu đựng suy nghĩ muốn sờ nó.
Kết quả với không tới, ngược lại khiến Đường Tăng quở trách đè tay cậu lại : "Mới vừa tỉnh, muốn làm gì đó."
Lục Trầm thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nắm chặc tay áo của hắn cũng từ từ buông lỏng, miễn cưỡng cười một tiếng: "Còn tốt còn tốt, không bị trì hoãn, ta còn tưởng rằng mình lại ngủ mất."
Đường Tăng sờ trán cậu, lại sờ trán mình: "Giảm sốt rồi, không sao."
Lục Trầm ưỡn ngực nhỏ cười cười: "Ta không sao, dầu gì ta cũng là yêu quái, sao lại sợ sự tập kích của hắn chứ?"
Tôn Ngộ Không cười nhạo: "Nếu không phải nhờ tiên đan của Thái thượng lão quân, sợ rằng ngươi bây giờ vẫn còn chưa tỉnh, e rằng phải nán lại."
Lục Trầm: "! ! ! ! ! !" Đôi mắt nhỏ không tự chủ được nhìn về phía Đường Tăng.
Đường Tăng sắc mặt nhợt nhạt, hiển nhiên nghĩ đến mà sợ, miễn cưỡng gật đầu.
Lục Trầm: "! ! ! ! ! !"
Tôn Ngộ Không im lặng nhìn đôi môi tái nhợt của Lục Trầm, rõ ràng thể lực còn chưa khôi phục như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thanh-dung-danh-ta/908125/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.