“Tên Trương Đình Nghiêm kia nói lung tung! Lão Trịnh mới không có đứa con như hắn!” mẹ Trịnh nói.
Mẹ Trịnh nói thực chắc chắn, cảnh sát nghe vậy nói: “Chúng tôi cũng tin tưởng mọi chuyện cũng không phải như vậy, thế nhưng hiện tại Trương Đình Nghiêm một mực khẳng định hắn là con riêng của Trịnh đổng, là bị…. hãm hại, còn nói muốn gặp Trịnh đổng.” Việc này dù sao cũng là việc nhà của Trịnh gia, bọn họ cũng rất khó xử.
“Thân thể lão Trịnh còn chưa tốt, không gặp hắn… như vậy đi, tôi đi gặp hắn.” mẹ Trịnh nói.
Cảnh sát gật đầu.
Trịnh Gia Hòa nói: “Mẹ, con đi với mẹ.”
“Không cần, nơi này có nhiều chuyện còn cần con xử lý, mẹ tự mình qua là được.” mẹ Trịnh nói.
“Bên này để cho trợ lý của con xử lý là được.”
Mẹ Trịnh nhíu mày, nghĩ nghĩ lại nói: “Như vậy đi, để cho Ngôn Tử đi cùng mẹ là được.”
Trịnh Gia Hòa liếc mắt nhìn Cố Ngôn Tử, gật đầu.
Cố Ngôn Tử và mẹ Trịnh mang hai bảo tiêu vào cục cảnh sát, sau đó ngay tại cục cảnh sát nhìn thấy Trương Đình Nghiêm rất chật vật.
Trương Đình Nghiêm là người bị tình nghi, cảnh sát cũng phái người tới đây canh chừng, người nọ nhận ra mẹ Trịnh, cười nói: “Phiền Trịnh phu nhân tới đây một chuyến, phạm nhân một mực nói năng lộn xộn, chúng tôi cũng là sợ hắn nói lung tung ảnh hưởng tới thanh danh của Trịnh đổng.”
“Tôi hiểu.” Mẹ Trịnh gật đầu.
“Nói năng lung tung sao? Tần Chi Chi, tôi rốt cuộc có nói lung tung không, bà hẳn là rõ ràng!” Trương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thieu-tro-ve/2496593/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.