Tới cửa nhà, Lăng Vũ móc ra chìa khóa mở cửa.
Cửa vừa mở ra, Lăng Vũ lại phát hiện trong phòng khách thế nhưng tối đen như mực.
Tiêu Tiêu không phải ở nhà sao? Như thế nào không có bật đèn chứ?
Vừa đổi giày vừa nghĩ như vậy, Lăng Vũ ấn công tắc điện bên cạnh cửa, tức khắc toàn bộ phòng khách sáng lên. Lăng Vũ lại đem túi đặt ở trên tủ giày.
Nhìn lướt qua phòng khách, lại nhìn thấy thấy trên bàn ăn vẫn đặt đồ ăn, hình như chưa được động qua.
Bách Tiêu vẫn chưa ăn cơm? Sao giờ này rồi Tiêu Tiêu làm gì mà chưa ăn cơm?! Mình không phải đã cùng em ấy nói qua sẽ không trở về ăn cơm sao?
Bỗng nhiên Lăng Vũ nhớ tới cuộc điện thoại bị gián đoạn trước đó.
Tiêu Tiêu đã nói qua là muốn đi đón mình. Sẽ không thật sự chạy đi tìm chính mình đó chứ!
Lăng Vũ không yên tâm đi vào phòng Bách Tiêu, gõ cửa vài cái, còn gọi:
"Tiêu Tiêu... Tiêu Tiêu... em ở bên trong sao? Tiêu Tiêu... Tiêu..."
Đang gõ cửa gọi Tiêu Tiêu, Lăng Vũ đột nhiên phát hiện có tiếng cửa mở, liền ngừng gọi. Sau đó nhìn thấy cửa mở, lại phát hiện Bách Tiêu với đôi mắt hồng hồng xuất hiện ở cửa. Đầu tóc lộn xộn giống mới vừa tỉnh ngủ, đôi mắt hồng hồng như là vừa mới khóc vậy.
Tiêu Tiêu khóc sao?
Lo lắng nhìn về phía Bách Tiêu, Lăng Vũ cẩn thận dò hỏi:
"Tiêu Tiêu, em làm sao vậy? Em hình như..."
"Không có gì! Anh họ có việc sao? Không có việc gì nói, em muốn đi ngủ!"
Ngăn chặn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thuc-ngu-lang-chien/652230/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.