Ngô Phàm giật mình ngơ ngác, hồi lâu sau mới thất kinh trừng lớn mắt. Lời nói đáng sợ vừa nãy làm tim y thắt lại một cái thật mạnh. Người đàn ông này, hắn còn muốn gì ở y?
"Làm người của ta, mọi chuyện sẽ chấm dứt" Thanh âm trầm thấp của hắn tiếp tục vang lên, dội vào đầu Ngô Phàm, như vị quan tòa tối cao vừa tuyên án tử cho tên tội nhân đáng khinh bỉ nào đó.
"..." Nhưng Ngô Phàm không trả lời, chỉ nhất mực cúi đầu xuống.
Thấy vậy, Hàn Phong nhếch môi cười lạnh:
"Mi không muốn con gái bảo bối của mi được thay tim sao?"
Ngô Phàm ngẩn người.
"Đồng ý đề nghị của ta, tất cả khoản nợ của mi, bao gồm của bọn ta và của những người khác, đều được xóa sạch. Hơn nữa, ta có thể cam đoan con gái bảo bối của mi sẽ được thay tim, chăm sóc chu đáo và khỏe mạnh hoàn toàn" Hàn Phong chậm rãi nhả từng câu chữ. Từng lời nói trầm khàn như đến từ địa ngục lần lượt cào xé, nhấm nháp dây thần kinh đang yếu ớt của Ngô Phàm. Y cảm thấy không gian xung quanh đang dần bị bóng tối nuốt lấy. Đề nghị kia, thực sự khiến y dao động.
"..." Thế nhưng Ngô Phàm vẫn tiếp tục giữ im lặng.
Phản ứng của y một lần nữa khiến Hàn Phong tức giận.
"Ta hỏi mi, mi nghĩ những công việc hiện tại làm sao mi có được?" Hắn nhíu mày, nói qua kẽ răng.
Đến đây, Ngô Phàm cuối cùng nhịn không nổi mà ngẩng đầu lên. Đôi mắt trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thuc-toi-muon-anh/2562900/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.