Những giây phút sau đó, cả đời Ngô Phàm cũng chưa từng quên được. Đau đớn, thống khổ hoà lẫn khuất nhục khiến y phát cuồng. Hàn Phong dùng thắt lưng trói tay y, nhét miếng vải trắng vào miệng rồi dùng sức cởi chiếc quần dài hai người, không hề báo trước mà một bước tiến thẳng vào dũng đạo chật hẹp.
... Cả hai đồng thời nghe thấy thanh âm da thịt bị xé rách!
Không thể cắn lưỡi tự vẫn cũng vô pháp thừa nhận cuộc giao hoan; thần kinh căng chặt đến tận cùng, khoái cảm đau đớn đan xen khiến Ngô Phàm – thực may mắn – rốt cuộc hư thoát mà ngất đi.
Phải vài phút sau Hàn Phong mới nhận ra bất thường của Ngô Phàm. Hắn dừng mọi luật động, tỉnh táo nhìn xuống thể trạng nam nhân dưới thân.
"Đại thúc, nhận mệnh đi, ngươi là của ta" Nhưng chưa hề có cảm giác hối lỗi, hắn thở mạnh, nhìn vào khuôn mặt quật cường kia, ghé vào tai y nhếch môi thầm thì một câu; lại liếm lên vành tai nhạy cảm rồi đứng lên rời khỏi phòng.
---
Hạ Dực thật sự hoảng hốt khi nhìn thấy người nằm trên giường. Thân là cựu sát thủ, trải qua bao nhiêu vết thương nghiêm trọng trong lúc làm nhiệm vụ, thảm trạng của người trước mắt khiến cậu thật chẳng cách nào tưởng tượng nổi. Lúc cậu sát trùng vết thương, thao tác vô cùng nhẹ nhàng cũng khiến y trong cơn bất tỉnh cũng nhăn mày thở gấp, vô thức ôm lấy cơ thể mình muốn bảo vệ.
Gần một tiếng mới tạm băng bó xong, Hạ Dực đầy thương cảm nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thuc-toi-muon-anh/2562926/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.