Nó bước xuống xe cùng với hai chàng làm cả trường lại nhốn nháo hẳn lên. Sự việc nó bị thất sủng vẫn chưa lắng xuống, cộng thêm nó liên tục nghỉ học 2 ngày càng làm ọi người nghĩ đó là sự thật. Nhưng cảnh tượng bây giờ…. Thiên Vũ đang dìu nó vào lớp …. Làm ai nhìn thấy cảnh này cũng há hốc vì ngạc nhiên và ko hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra nữa.
Vào lớp, nó như đại minh tinh xuất hiện giữa đám đông. Cả lớp bu quanh nó hỏi han đủ điều:
- Khay Vi bạn ko sao chứ?
- Đau gì mà đau lắm thế, nghỉ tới hai ngày,bà có biết lớp ko có bà buồn lắm ko hả?
- Mặt em còn xanh quá,em ko sao chứ?
- ……
Đáp lại chỉ là nụ cười mệt mỏi của nó, nếu Quanh Anh ko nhảy ra dẹp loạn thì ko biết cảnh này sẽ diễn ra trong bao lâu nữa, đúng là bọn họ quá tích cực mà.
Ngồi bên cạnh nó, Thiên Vũ chăm sóc nó tận tình. Tối qua, Anh đã tìm ra lời giải cho bài toán “ phải làm gì” của mình. Không! Phải nói là có người đã giúp anh tìm ra đáp án.
Tối qua.
Tít …tít … tít
Một dãy số lạ hiện lên trên màn hình điện thoại. Thiên Vũ khẽ nhíu mày, anh quay qua nhìn như chắc là nó vẫn đang nằm trên giường và mọi chuyện vẫn ổn thì mới an tâm mở cửa phòng ra ngoài nghe điện thoại.
A lô
- Tôi gặp anh một lúc được ko?
- Anh là…
- Trần Nam Phong
Ánh mắt Thiên Vũ lộ ra tia kinh ngạc, ko hiểu người đàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-di-hoc/935354/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.