Quang Anh chạy tới chỗ đám đông đang đứng, ngước mặt nhìn lên sân thượng thấy bóng nó đang đứng trước lan can của sân thượng lòng nóng như thiêu đốt, trong lòng tự trách mình, cũng thầm trách nó “ con bé ngốc này có gì thì nói sao lại bày trò này cơ chứ, lỡ trượt chân rớt xuống thì sao chứ”, khi thấy nó leo qua lan can, anh ko suy nghĩ mà hét lớn:
- Khay Vi em mau xuống đi, nguy hiểm lắm, đừng leo qua đó mà.
Nó ko thèm quan tâm những lời anh nói, mặt làm ra vẻ buồn lắm tiến sát ra mép sân thượng, mặt ngước lên trời, đờ đẫn trông rất đáng thương. Khán giả xung quanh ai cũng phục sát đất tài diễn xuất của nó và biết chắc chắn rằng bọn họ đã thua rồi, Quang Anh lo lắng thế kia mà, bây giờ họ chỉ còn biết đứng đó xem tiếp vở kịch Hot này thôi.
- Khay Vi em đừng như vậy mà, anh xin lỗi anh sai rồi, anh ko nên nói như vậy, em xuống đi,nguy hiểm lắm.
Thật ko thể hiểu nỗi anh chàng này bị làm sao nữa, rõ ràng là biết nó ko thật lòng,rõ ràng là biết nó đang làm trò quỷ nhưng anh vẫn lo lắng như vậy. Chắc kiếp trước anh nợ nó thật rồi Haizz!... tội lỗi.
Trên sân thượng, nó quan sát tất cả hành động, thái độ của anh và của đám người kia, sau khi chắc chắn bọn họ đã lắc đầu chịu thua nó mới lên tiếng:
- Trần Quang Anh, anh nói mình sai, anh biết mình sai ở chỗ nào ko hả?
- Uh! anh sai rồi, anh sai vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-di-hoc/935375/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.