Từ nhỏ đến lớn số lần Diệp Thanh Sanh nhận được lời tỏ tình nhiều không đếm xuể, cũng quen với việc tên mình trở thành đề tài bàn tán đầy ngưỡng mộ trong miệng người khác, cô thích cảm giác được vây quanh như ngôi sao giữa trời trăng, càng thích thú với việc chiếm lấy ánh nhìn của mọi người như một nữ vương.
Nhưng ngay cả trong tiền đề như vậy, lời tỏ tình của Biên Triệt vẫn khiến cô nảy sinh một niềm vui sướng vô bờ bến. Cái cảm giác phức tạp, khó hiểu, chinh phục được kẻ thù không đội trời chung thời niên thiếu, quả thật không đủ lời lẽ để người ngoài hiểu được.
Một giờ sáu phút sau khi ngày lễ tình nhân vừa đến, ngoài cửa sổ bắt đầu lất phất tuyết rơi.
Trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ chính, hai bóng người chồng lên nhau, tiếng ***** ái muội lan tỏa trong không khí, đôi môi họ dính chặt vào nhau từ khoảnh khắc bước vào cửa.
Tình yêu là một thứ rất cụ thể, cụ thể đến từng lời tình tự, đương nhiên càng cụ thể đến độ nóng của làn da.
Dưới lớp ren mỏng manh là những ngọn đồi đầy đặn nhấp nhô, cũng là món quà lễ tình nhân đẹp nhất, Biên Triệt không hề vội vàng, như con sói hoang săn được con mồi dùng răng từ từ tận hưởng khoái cảm đẫm máu.
Rõ ràng có thể cởi ra bình thường, anh lại thích tiếng xé vải.
“Đồ khốn, anh đền nội y cho tôi…” Diệp Thanh Sanh cảm thấy trên người có vô số con sâu đang bò, ngứa ngáy khó chịu, móng tay bất giác cào vào tấm lưng rộng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-gap-rac-roi-dai-tieu-ty-huu-ma-phien/2785645/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.