Còn có thể thế nào nữa?
Bà xã nhỏ trông có vẻ rất buồn, Biên Triệt hôn dỗ một hồi, trên đường về khách sạn lại thề thốt sẽ trở thành một người có lòng yêu thương, cuối cùng cũng khiến Diệp Thanh Sanh nở nụ cười.
Tâm tư trẻ con được người khác thấu hiểu và đồng tình, cô bắt đầu kể cho anh nghe cuộc sống ở học viện thiết kế nước Anh, chuyện cô và bạn học đi mua kim cương bị chặt chém, còn nói về những chiêu trò theo đuổi con gái của các chàng trai nước ngoài.
Anh rất biết điều, không ngắt lời cô, chỉ là khi nói đến chủ đề cuối cùng, gân xanh trên cánh tay anh nổi rõ.
Có Cao Tuyết Oánh làm nội gián, đương nhiên Biên Triệt biết ở Anh cô được yêu thích đến nhường nào, cũng biết những chàng trai kia đã nỗ lực bao nhiêu để đổi lấy nụ cười của cô. Điều này thể hiện lợi ích của việc bố vợ đã nuôi con gái trong nhung lụa, từ nhỏ mắt Diệp Thanh Sanh đã cao hơn đầu, đàn ông bình thường căn bản không lọt vào mắt cô.
Dù thế nào, vẫn không vui.
Khi xuống xe, anh có hơi im lặng, Diệp Thanh Sanh nghe thấy tiếng tim đập của anh, đôi môi xinh xắn mím lại thành một đường cong nhỏ: “Sao anh không nói gì?”
Biên Triệt ôm cô suốt quãng đường, khẽ nâng mí mắt: “Đối thủ không có sức cạnh tranh, anh thường không bình luận.”
Hèn chết đi được.
Buổi tối, Diệp Thanh Sanh muốn xem sao, tối đó, hai người ngủ ở nhà nổi trên mặt nước. Khoảng cách giữa các biệt thự rất xa, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-gap-rac-roi-dai-tieu-ty-huu-ma-phien/2785659/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.