Cửa thư phòng không đóng, ánh sáng vàng nhạt hắt ra.
“Em muốn ly hôn với anh?”
Biên Triệt lặp lại lời cô, ánh mắt không rời nhìn chằm chằm vào cô, vẻ mặt u ám đến cực điểm.
Cô không nói, cũng không nhìn anh, mặt không chút gợn sóng.
Không khí tĩnh lặng như trước cơn bão, ngột ngạt không một kẽ hở để thở.
Biên Triệt đứng dậy đi về phía cửa, ngực phập phồng hai nhịp, “rầm” một tiếng đóng sầm cửa lại, ánh sáng ngoài hành lang lập tức biến mất. Khi quay lại, anh cởi đồng hồ ném lên bàn, tiếng “cạch” trong không gian tĩnh mịch đặc biệt rõ ràng.
Anh mang theo vẻ phong ba bão táp, trực tiếp ngồi bệt xuống đối diện cô, đáy mắt đen láy chậm rãi chuyển động: “Em vì Lương Dục mà muốn ly hôn với anh?”
Tin tức trên mạng, một chữ anh cũng không tin, anh muốn nghe chính miệng cô nói.
Diệp Thanh Sanh ngồi tại chỗ mãi không động, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như vừa nãy, khóe miệng khẽ nhếch lên cười khẩy: “Trên mạng ầm ĩ như vậy, đường đường là cậu chủ của tập đoàn Hằng Nhất mà cũng bị đội nón xanh, anh không để ý sao?”
“Em không phải là người như vậy.”
Biên Triệt hiểu cô, cho nên dù lửa giận trong lòng dần bốc lên, anh vẫn kìm nén cảm xúc dỗ dành cô: “Bảo bối, chuyện trên tìm kiếm nóng rất nhanh sẽ qua thôi, anh sẽ khiến Lương Dục biến mất vĩnh viễn khỏi giới giải trí, em không vui thì chúng ta đi du lịch một thời gian, chuyện nhỏ này thật sự không đáng để ly hôn.”
Diệp Thanh Sanh vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-gap-rac-roi-dai-tieu-ty-huu-ma-phien/2785665/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.