Edit: Ys
Lâm Tập Tập đã tới nhà họ Tần vài lần, lần đầu tiên đến nhà họ Tần là được Tần Mộng đón đi vào từ cửa chính, sau vì để thuận tiện nên cô đều lựa chọn đi cửa sau vào, không những có thể rút ngắn quãng đường mà còn có thể tránh phải đối mặt với các trưởng bối trong nhà, tiết kiệm thời gian và công sức.
Đang là mùa đông, hậu hoa viên hiu quạnh hơn bình thường rất nhiều, Lâm Tập Tập đi qua nơi này đã vài lần mà chưa từng gặp ai, hôm nay lại bất ngờ gặp một cậu ấm đang dắt chó đi dạo. Con chó kia là một con chó ngao Tây Tạng rất lớn, thuần đen, lông rất dài, nhìn từ xa trông như một con gấu, vừa thấy người sống là nhe răng trợn mắt, mắt loé lên vẻ hung bạo.
Lâm Tập Tập theo thói quen đi trên con đường nhỏ trong hoa viên, lúc này trông thấy có con chó lớn hung mãnh chắn giữa đường đi, đành phải vòng qua một bên để đi ra hành lang. Đúng lúc này cậu công tử kia lại lên tiếng ngăn cô lại: “Chị là ai? Vì sao lại tự tiện xông vào Tần trạch?”
Lâm Tập Tập dừng bước, xoay người nhìn cậu ấm kia, nghĩ thầm người này một thân quý khí, lại còn dắt con chó lớn nổi bật như thế, hẳn là em trai cùng cha khác mẹ với Tần Mộng.
Mẹ của Tần Mộng tuy là vợ cả, nhưng không có con trai, chỉ có đứa con gái là Tần Mộng, tiểu thiếp vừa vào đã sinh cho nhà họ Tần một đứa con trai, cho nên được cưng chiều. Vợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-phan-dien-thoi-dan-quoc/1068537/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.