Lúc này, Lý nha nội đi lên, đánh giá quần áo Phạm Ninh, thấy ăn mặc một thân áo đay dài, trong lòng liền có vài phần coi thường, chắp tay về phía Phạm Ninh:- Không biết tiểu quan nhân quý tính đại danh là gì, quê quán ở đâu?- Tại hạ họ Phạm, người phủ Bình Giang.- Hóa ra là người phủ Bình Giang, khó trách quan nhân biết phong kiều dạ bạc.Trong lòng Phạm Ninh cảnh giác lên, tự nhủ: Tai tên này thật thính!Phạm Ninh cũng cười cười, chắp tay đáp lễ nói:- Lý nha nội có gì muốn chỉ giáo?Một đám sĩ tử cũng tới, mồm năm miệng mười hỏi:- Nha nội, làm sao vậy?Lý nha nội cười ha ha:- Vị quan nhân này thâm tàng bất lộ, ta muốn cùng hắn so một lần.Lúc này, Phạm Ninh phát hiện tiểu loli trở lại, khóe miệng nàng mỉm cười, trong mắt lóe lên vẻ giảo hoạt, đứng ở xa xa nhìn, nhẹ nhàng đứng trong đám người xem náo nhiệt.Phạm Ninh khẽ cười:- Không biết vị huynh đài này quê quán ở đâu, nhận chức ở nơi nào?- Ta chính là dân bản xứ Đông Kinh.Lý nha nội dùng cây quạt chỉ một đám sĩ tử sau lưng:- Chúng ta đều là Thái Học Sinh.Phạm Ninh gật đầu:- Hóa ra là Thái học sinh, tuổi trẻ tài cao!Một đám Thái học sinh bên cạnh nóng lòng muốn nịnh hót, quát lớn Phạm Ninh:- Tiểu tử đến từ nông thôn, phụ thân Lý nha nội là Lễ bộ thị lang, bản thân Lý nha nội năm nay cũng xếp hạng thứ hai của phủ Khai Phong.Lý nha nội xòe cây quạt xếp, khe khẽ phe phẩy, trên mặt tràn đầy ngạo mạn cùng đắc chí.Phạm Ninh gãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tong-sieu-cap-hoc-ba/223084/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.