Tiết thị cười chua chát: “Thành huynh, đã đến nước này rồi còn có tâm trạng nào mà uống rượu…”
Giới thị ánh mắt sáng lên, nói: “Bạch mâu tửu chuyên dùng cho hoàng thất Việt quốc? Huynh… sao huynh lại có được rượu này, chẳng lẽ…”
Câu này thốt ra, ai nấy biến sắc, họ đều là tộc trưởng các bộ lạc, đương nhiên thông minh hơn những thổ dân bình thường khác, tất cả cùng quay sang nhìn vào Thành Trí Ngọ.
Thành Trí Ngọ mỉm cười không trả lời, lái sang chuyện khác: “Các vị, ta có một tin tốt lành liên quan đến Cổ Quân Hải ở Chung Ly cốc, các vị muốn nghe không?”
Nhắc đến Cổ Quân Hải, mấy người nghiến răng giận dữ, chỉ vì tên Cổ Quân Hải dẫn quân cướp bóc, bộ lạc của họ mới bị suy tổn thực lực, họ hận muốn nhai xương lóc gân hắn, ai nấy mắt đỏ ngầu điên tiết lên.
Dương thị hậm hực nói: “Cổ Quân Hải? Tên ác tặc đó còn có tin tốt lành gì chứ? Nếu là tin tốt, trừ khi tên Cổ Quân Hải đã bị trời tru đất diệt.”
Thành Trí Ngọ cười hô hố: “Cũng gần như vậy, Cổ Quân Hải tuy chưa chết, nhưng… cũng không còn bao lâu đâu.”
Lại là một tin chấn động, mấy người kia nhao nhao hỏi dồn: “Thành huynh, huynh biết được tin gì vậy, mau nói ra cho mọi người nghe đi.”
Thành Trí Ngọ cười khoái trá: “Tên Cổ Quân Hải lập doanh trại ở Chung Ly cốc, hành động độc đoán, làm càn hơn cả đại đạo Triển Chích trước kia. Công Sơn Bất Nữu và Trọng Lương Hoài leo lên ngồi trên đầu chúng, bắt chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tranh-chi-the/839173/quyen-5-chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.