“Đại vương nói… thức ăn này… rất hợp khẩu vị của ngài à?”
“Ừm.”
Quý Doanh và Quý Tôn Tiểu Man nhìn nhau, Tiểu Man cười khanh khách, trên chọc: “Thế nào, thích rồi chứ?”
Hai tiểu thái giám Thân Sinh và Thư Khắc không biết câu nói của Khánh Kỵ có ẩn ý khác, chỉ đứng đó cười hùa theo.
“Các ngươi lui xuống đi!” Tiểu Man xua tay cho hai tên thái giám lui ra, sau đó nắm lấy tay Quý Doanh, cười hi hí nói: “Thế nào, chủ ý của Nhược Tích tỉ tỉ hay đấy chứ? Nam nhân ấy hả, đều là thuộc họ lừa, chỉ chịu mềm mỏng không chịu cứng rắn đâu, tỉ biết dỗ ngọt là nghe theo răm rắp liền à.”
“Nhưng đại vương đi về phương Bắc mất rồi.”
“Chán quá, muội chỉ ví dụ thế thôi mà.”
Quý Doanh tay chống cằm, âu sầu nói: “Ờ, tỉ cũng biết muội chỉ lấy ví dụ, nhưng con lừa đó lại là phu quân của chúng ta, đây là nhà của tỉ, không dỗ ngọt chàng thì còn biết phải làm sao? Nhưng… làm vậy là xong à? Tỉ… tỉ cũng không rõ mình sau khi uống say đã làm gì nữa, hình như… còn vật ngã đại vương…”
Quý Tôn Tiểu Man nhíu mày lo lắng: “Vậy thì rắc rối to, nam nhân mà bị nữ nhân vật ngã, nhất định cảm thấy mất mặt.”
Nàng xoay tròn đôi mắt, đột nhiên lại cảm thấy hí hửng: “Tỉ vật ngã được đại vương thật à? Chính là dùng kĩ thuật đã từng dạy muội?”
Quý Doanh làm ra vẻ tội nghiệp gật đầu: “Ờ, hình như cũng vật khá mạnh.”
Tiểu Man khoái trá kêu lên: “Ha ha, muội biết điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tranh-chi-the/839176/quyen-5-chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.