Đại Vương phân tích rất có đạo lý.”
Phạm Lãi tay vuốt chòm râu, hoang mang nói:
“ Nhưng… chỉ một vị trí Tư Khấu Lỗ quốc mà thôi, tại sao Đại Vương lại quan tâm như thế?
Khánh Kỵ nói:
“ Khổng Khâu một khi nhậm chức, rất có thể giết Thiếu Chính Mão, hai người nay hiềm khích quá sâu, Quả nhân đã từng tận mắt chứng kiến, quả nhân thương tiếc một nhân tài hiếm có như Thiếu Chính Mão, không muốn hắn phải chết như vậy,”
“ Thiếu Chính Mão?”
Phạm Lãi ngây ra, chợt giật mình nói:
“ Thần cũng từng nghe nói qua tên của người này. Người này và Khổng Khâu là hai đại văn nhân, hắn với Khổng Khâu giống nhau, thường xuyên tập trung mọi người dạy học, ở Lỗ quốc cực kỳ có danh tiếng. Khổng Khâu chủ trương phục cổ Chu lễ, người này chủ trương biến pháp cách tân, Khổng Khâu xướng lễ, người này xướng pháp, hai người thường xuyên đối đầu gay gắt, như thế chắc chắn không thể hòa hợp. Những người này chưa từng hành động hung ác, lại là thân phận đại phu, há có thể dễ dàng trừng trị. Khổng Khâu vốn có danh hiền tài, sẽ ỷ vào công quyền mà báo tư oán sao?””
“ Nhân vô thập toàn. Hơn nữa, nếu một người tự cho rằng hắn là vì bá tánh trăm họ, vì lựa chọn một con đường đi đúng đắn cho quốc gia, hắn sẽ không vì thế mà cảm thấy hổ thẹn, nói không chừng chính hắn còn cảm động, cho rằng hắn làm như thế là ‘ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục đây’.”
“ Ta không vào địa ngục, ai vào địa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tranh-chi-the/839212/quyen-5-chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.