Hắn lại chớp mắt hỏi tiếp:
- Lần này, ta thuận đường mang về mười xe muối, sau này, loại muối biển trắng như tuyết, chất lượng thượng đẳng này sẽ còn được đưa tới cuồn cuộn không dứt, ta bảo ngươi đi thăm dò, việc bán muối này ngươi chuẩn bị tới đâu rồi?
Kinh Lâm chắp tay thưa:
- Công tử yên tâm, thủ hạ đã chuẩn bị đầy đủ, hai nước Vệ, Tấn đều đã thăm dò kĩ càng rồi. Do công tử có chí phục quốc, chúng ta vài ngày nữa xuất binh, kinh thương chỉ là tức thời thôi, vậy nên sau khi thuộc hạ tính toán, cho rằng nếu phải bán hàng tại khắp các thành trấn , không bằng liên hệ với thương nhân, bỏ chút ít lợi ích, do họ buôn bán lẻ, hiện tại đã liên hệ với nhiều thương nhân rồi, chỉ chờ hàng muối đến, là lập tức áp tải đến đó.
Khánh Kỵ kêu một tiếng rõ to
- Được lắm
Rồi quay mình vỗ vỗ bả vai của Kinh Lâm, lại quay sang Hổ Tử nói:
- Hai ngươi quản lí quân chính, tập luyện binh mã, cố gắng chuẩn bị tốt, qua hai ngày tơi, ta đi Đế Khâu, tranh thủ sự đồng ý của Vệ Hầu và Vệ phu nhân, chiêu mộ thêm binh mã, tháng ba sang năm, lại khởi binh đáng nước Ngô.
Lương Hổ Tử và Kinh Lâm tinh thần phấn chấn, đồng thanh chắp tay thưa
- Tuân mệnh
Cung điện nước Vệ rường cột chạm trỗ, mang một vẻ đẹp cổ vận, kiến trúc trong vườn cây được sắp xếp cẩn thận dựa vào sinh thái nguyên thủy, vết tích của các nhân công điêu khắc không hiện rõ lên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tranh-chi-the/839395/quyen-2-chuong-163-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.