Tống Triều trông Quý Tôn Tiểu Man lộ ra khuôn mặt đỏ bừng, xinh đẹp phong tình như nữ tử, Khánh Kỵ là chủ nhân hắn, lại tự tay nắm tay hắn, cử chỉ rõ ràng là không giống như chủ và tớ, nhất thời liền hiểu nhầm, nghĩ thầm: "Hay là hắn và gã sai vặt này chính là... khụ, vị nhân huynh này mới vừa rồi còn nói hay vậy, bây giờ đã vì bế đồng của hắn mà theo tư làm trái pháp luật rồi..."
………………….
Cánh cửa khoang thuyền vừa đóng lại, Khánh Kỵ liền buông Quý Tôn Tiểu Man ra. Hai người lùi lại mấy bước, nhìn vào mắt nhau, thần sắc hết sức kì quái. Khánh Kỵ không biết Quý Tôn Tiểu Man đã biết được những gì, liệu có biết được thân phận đích thực của mình không? Quý Tôn Tiểu Man cũng đang băn khoăn, không biết liệu Khánh Kỵ cho rằng nàng là Tiểu Ngải hay là Quý Tôn Tiểu Man, hay là vẫn còn một điều gì đó vẫn đang được che giấu.
Một hồi lâu sau, Khánh Kỵ khoanh 2 tay lại, hỏi thăm dò:
- Tiểu Ngải cô nương...
Lúc đó, Quý Tôn Tiểu Man mới thầm thở phào nhẹ nhõm, giả bộ đáp :
- Dương đại quản sự……
Khánh Kỵ tuy cười nhưng không vui, nói:
- Đã lâu không gặp, Tiểu Ngải cô nương vẫn đẹp như ngày nào, hôm nay dù ăn mặc như hạ nhân, nhưng vẫn xinh đẹp như xưa, thật làm rung động lòng người.
Quý Tôn Tiểu Man cười hiền đáp:
- Dương đại quản sự quá khen, thiếp long đong bụi trần, son phấn đâu thể che đi cái xấu của mình, thực không dám nhận.
Khánh Kỵ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tranh-chi-the/839405/quyen-2-chuong-160-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.