Quan sát từ đầu đến cuối Nobita cũng âm thầm than thở
“Team work quá nát, không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như bò”
Sumire đứng bên cạnh nãy giờ cũng âm thầm lắc đầu nói ra vấn đề mấu chốt
“Ngài cũng không thể kỳ vọng quá cao được, dù sao họ cũng mới chỉ là những đứa trẻ, chưa kể là thực tế trong nhóm không có người nào có tài năng lãnh đạo, tôi thấy tách ra thành hai phe thế này không hay cho lắm. ”
Nobita hiểu ý Sumire chứ, nhưng không thể mọi thứ đều phụ thuộc Nobita được
“Ta hiểu ý cô, nhưng việc để họ có thể tự hành động cũng rất quan trọng. Vì lỡ như ta có mệnh hệ gì thì còn có người có thể thay thế hoặc họ có thể tự hành tiếp tục chiến đấu. Giống như việc ta trao năng lực cho cô vậy, nếu thật ta có mệnh hệ gì thì xin nhờ trái đất cho cô.”
Sumire cũng là người lớn nên cũng không có cái nhìn ngây thơ, biết trong đây có rất nhiều hung hiểm sai lầm một bước là vạn kiếp bất phục.
Nhưng dù sao đi nữa cô cũng không thích không khí nặng nề này
Thấy được tâm tình Sumire biến động Nobita bơm cho cô một liều thuốc tự tin nói
“Cô an tâm chúng ta chỉ thiếu là thời gian, chỉ cần cứ đà này phát triển thì trong vòng vài năm nữa chúng ta có thể gối cao đầu ngủ ngon rồi. Thôi trời cũng sáng hẹn cô tối mai nhé”
xxxxxxxxxxxxxx
phân cách tuyến
xxxxxxxxxxxxxx
Sumire vẫn như mọi hôm đến rất đúng giờ, và tất nhiên lấy cớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tri-nobita/510484/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.