Q1 – CHƯƠNG 220: THẬT SỰ BẬN RỘN
Dịch giả: Luna Wong
Bả Tử ôm củ cải nhỏ, ở cửa thành chờ nàng, thấy nàng thuận lợi đi ra thở phào nhẹ nhõm.
Vừa muốn mở miệng, thủ vệ sai dịch đón Đỗ Cửu Ngôn cùng nàng hàn huyên.
Đỗ Cửu Ngôn cười nói hàn huyên nửa ngày, mới thuận lợi xuất môn.
“Bả gia, người ôm hài tử đứng ở cửa chờ Đỗ mỗ, tựa như hòn vọng phu vách núi a.” Đỗ Cửu Ngôn cười trêu ghẹo nói: “Đỗ mỗ cảm thấy rất ấm áp.”
Bả Tử rất không khách khí nói: “Ngươi bây giờ rất bành trướng.”
“Bành trướng nho nhỏ, dù sao ta cũng là phàm phu tục tử a.” Đỗ Cửu Ngôn thở dài, “Ngẫm lại, phải đi mỏ ở vài ngày mới tốt.”
Thân phận cao thanh danh lớn còn có tiền…
Bả Tử hỏi: “Tu thân dưỡng tính tìm về bản thân?”
“Không phải, tiếp tục hưởng thụ cảm giác có người ái mộ.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Bả Tử bị tức nở nụ cười.
“Cửu ca, có phải ở bên trong thành Bảo Khánh người ngăn cản hay không?” Đậu Vinh Hưng ở trong xe ngựa ngủ gật, lúc này đẩy mành ra lộ ra một gương mặt xinh đẹp, còn buồn ngủ nhìn nàng.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đúng vậy. Vừa rồi Bả gia phê bình ta, nói ta ly khai kinh thành xong bành trướng.”
Mọi người đều cười lên.
“Cha a, ” củ cải nhỏ nhỏ giọng nói: “Không có quan hệ, tiếp tục bành trướng.”
Đỗ Cửu Ngôn gõ đầu của nhi tử, nói: “Hài nhi của ta hiểu ta.”
Tới gần Thiệu Dương, tinh thần của mọi người đều chấn phấn, cuối tháng mười ly khai,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tung-su/2227187/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.