Q1 – CHƯƠNG 149: PHẢI TỰ CUNG TRƯỚC
Dịch giả: Luna Wong
Thiếu niên lôi Mao lão đạo ra, bùm bùm cú đấm như mưa túi bụi một trận, Mao lão đạo gào khóc hô hô, “Cứu mạng a, ta, ta thật không phải lừa gạt.”
Thiếu niên thu tay, cả giận nói: “Vậy ngươi theo ta làm gì?”
“Ta hoài nghi ngươi là lừa gạt!” Mao đạo sĩ đứng lên.
“Người xấu thế, đáng để ta lừa cái gì?”
“Vậy ngươi vì sao xuất hiện ở trước mặt ta.” Mao đạo sĩ xoa lão thắt lưng, phía sau lưng và mắt, thiếu niên này đánh thật đau.
“Là ngươi theo dõi ta, ngươi có xấu hổ hay không!” Thiếu niên vung nắm tay, cổ của Mao đạo sĩ hách đến co rụt lại.
“Làm sao chứng minh ngươi không phải lừa gạt?”
“Ta có sách để chứng minh!” Thiếu niên giận dữ, “Làm sao chứng minh ngươi không phải lừa gạt?”
Bị lừa rồi! Mao đạo sĩ chớp mắt, “Sách gì, ta xem một chút.”
Thiếu niên không cho, “Ta không muốn lừa dối ngươi, nên ngươi cách xa ta một chút, chúng ta đừng ai để ý ai.”
“Không được.” Mao đạo sĩ nói: “Ta cũng không tin tà, ngươi nói đi, ngươi làm sao mới có thể đưa sách này cho bần đạo nhìn?”
Thiếu niên gắt một cái, “Không cho, ngươi đưa bao nhiêu tiền, ta cũng không cho.”
“Tiền, bần đạo có nhiều mà, ” Mao đạo sĩ sờ mó túi tiền, lấy ra một xấp ngân phiếu, “Một vạn lượng bạc!”
Thiếu niên cười lạnh một tiếng, phất phất tay, “Một vạn toán cái gì, tài sản của ta trăm vạn, quan tâm một vạn lượng này của ngươi sao?”
“Ta muốn sách.”
“Ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tung-su/2227259/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.