Q1 – CHƯƠNG 78: CAO NHẤT LỊCH SỬ
Editor: Luna Wong
Người của Tây Nam không nói lời nào, học sinh khác nhất thời kêu rê/n một mảnh!
“Xong, không điểm! Sao ta lại không qua đối diện. Đã sớm phải biết, tiểu tử Đỗ Cửu Ngôn này ngày hôm trước một đánh mười sáu, không có nắm chắc, hắn không có khả năng đối địch với mọi người.”
“Nghìn vàng khó mua sớm biết. Thôi đi, sang năm trở lại!”
“Gài bẫy, gài bẫy, ngày hôm nay nếp não thêm nhiều rồi.”
Mọi người ủ rũ.
“Đỗ Cửu Ngôn!” Khâu Thính Thanh mới phản ứng được, “Bầu không khí ngươi vừa để ta cảm thụ, nói vài câu. Là bởi vì ngươi nói xong, mọi người sẽ không biện nữa?”
Nàng nói xong, đối phương đến cơ hội mở miệng cũng không có, còn đánh cái gì, đánh mặt mình a?
Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, hỏi: “Vì lúc nãy không mở miệng mà hối hận?”
“Không, không hối hận.” Khâu Thính Thanh lắc đầu, “Ta hối hận cái gì, ta một câu nói cũng chưa nói, thì có một trăm điểm a.”
“Ha ha!” Khâu Thính Thanh ngửa mặt lên trời cười to, “Gia gia, cha a, lão Khâu gia tổ ta bốc một phần khói xanh a!”
Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nói: “Không quan hệ đến phần mộ tổ tiên, là ánh mắt của ngươi tốt.”
“Đúng. Là mắt ta tốt, ta thức thời, ta có vận khí.” Khâu Thính Thanh cười ha ha, phình bụng cười to, chỉ vào vài người Mâu Phó đối diện, “Cho các ngươi đi qua, các ngươi… Các ngươi… Ha ha…”
Tiếng cười của hắn quanh quẩn ở trong rừng, để cánh rừng bị tâm tình phức tạp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tung-su/2227363/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.