Q1 – CHƯƠNG 43: NHÂN TÀI LƯỠNG TOÀN
Editor: Luna Wong – người và tiền tài đều có
Lộ lão tứ trằn trọc, làm thế nào cũng ngủ không được.
Quế Huyên mất tích bảy tám ngày, nếu quả thật bị người bán, hiện tại sợ rằng dữ nhiều lành ít…
Hắn lau nước mắt, dùng chăn che đầu, một bên, Thiết Ngưu bỗng nhiên oa oa khóc lên, mơ mơ màng màng hô nương.
Hắn ôm Thiết Ngưu, lộ ra một bộ biểu tình bất cứ giá nào, khoác y phục phải đi sát vách.
Hoa Tử và Nháo nhi đều ngủ, củ cải nhỏ ghé vào trên đùi Đỗ Cửu Ngôn ngủ gật, mê mê hoặc hoặc nói: “Nương, Đậu bá bá nói phản chính cũng không có việc gì, người cao hứng lúc nào đi thì đi.”
“Bất quá Chu bá bá đang xem công văn, ta đoán bọn họ có thể nhận được tụng án rồi.” Củ cải nhỏ vuốt mắt nói.
Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ phía sau lưng của hắn, “Ngày mai ta đi xem.”
“Ân ân.” Củ cải nhỏ gật đầu, “Nương a, ngươi phải kiếm nhiều tiền a.”
Đỗ Cửu Ngôn bóp mặt của hắn, “Tiền rơi vào mắt rồi!”
Củ cải nhỏ gật đầu, “Ta thích tiền.”
Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười, vừa đứng dậy nghe được có người gõ cửa, nghe được Lộ lão tứ nói: “Ngân Thủ tiểu ca, ta tìm Đỗ tiên sinh.”
“Vào trước đi.” Ngân Thủ dẫn Lộ lão tứ ngồi xuống, Đỗ Cửu Ngôn đã xuất hiện.
Mắt Lộ lão tứ hồng hồng, dung sắc ngưng trọng, vẻ mặt bi tráng.
“Làm sao vậy?” Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống, “Nghĩ ra đầu mối hữu dụng?”
Lộ lão tứ phù phù một tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tung-su/2227419/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.