Q1 – CHƯƠNG 17: GẶP QUA KHÔNG QUÊN
Editor: Luna Huang
Đỗ Cửu Ngôn suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Bởi vì cha ngươi là ta đây nói chuyện nhất ngôn cửu đỉnh!”
“Di?” Vẻ mặt Củ cải nhỏ kỳ quái, “Vì sao không gọi Đỗ Cữu Đỉnh?”
Trần Lãng và mấy người Ngân Thủ đều cười.
“Đỉnh nặng.” Đỗ Cửu Ngôn cau mày nói, “Ngươi gánh nỗi không? Gánh không nỗi chờ ta già rồi ngươi làm sao nuôi ta?”
Củ cải nhỏ nhíu mày, cảm giác mình bị đùa bỡn, vì vậy lảng tránh vấn đề này. Chôn chôn trong lòng Đỗ Cửu Ngôn, nước mũi chưa lau s thành công lau sạch, “Cha, chúng ta có nhà rồi.”
Đỗ Cửu Ngôn túm cổ áo của hắn, lạnh buốt nói: “Tiểu hài tử, y phục ngươi giặt.”
“Ta giặt ta giặt.” Củ cải nhỏ ôm nàng cọ nhiều lần, “Phản chính đều là ta giặt, đơn giản giặt một chút là sạch thôi.”
Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ nhồi mặt của hắn thành bánh bao.
Buổi tối, Đỗ Cửu Ngôn cùng mọi người ăn thật ngon, thịt heo xào đầy nồi, mỗi người ăn no ngồi đờ ra trong viện hóng gió. Đêm khuya, Ngân Thủ lặng yên không tiếng động ra ngoài, bất quá một canh giờ thuận lợi trở về.
“Cửu ca.” Ngân Thủ gõ cửa, Đỗ Cửu Ngôn liền mặc thật chỉnh tề mở cửa, “Tất cả thuận lợi chứ?”
Ngân Thủ cười hắc hắc, đắc ý từ trong lòng ngực xuất ra một cuốc《 Chu Luật 》dày nửa thước, “Ta xuất mã, chưa từng thất thủ!”
Bìa mặc lục sắc, chữ dán vàng, Đỗ Cửu Ngôn nhận lấy mở một trang ra, bên trong kẻ dọc, nhưng từng mục bên trong ghi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tung-su/2227479/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.