Dưới sự giám sát của kraken bảo bảo, cá mực mặt ủ mày ê ăn hết cả một con cá mập.
Kraken bảo bảo rất kiêu ngạo, cảm thấy mình lập công lớn, dùng đám xúc tu nhỏ khó khăn nâng một cái xúc tu to ngắn của chú cá mực lên, động tác khó khăn khoát nó lên trên đầu tròn của mình, cưỡng ép bị sờ đầu.
Kraken bảo bảo: “Hou.”
Chú khen con.
Chú cá mực: “…”
Xúc tu khoát lên trên đầu tròn của kraken bảo bảo dùng một phạm vi không quá tình nguyện nhẹ nhàng xoa một chút, mắt thấy cái đầu tròn mềm mại dưới xúc tu vui vẻ đến run lên, cá mực mềm lòng chỉ đành tỉ mỉ sờ thêm hai cái, nói: “Piu.”
Khen con.
Kraken bảo bảo như một nam tử hán chân chính vẫy vẫy đầu, vỗ mặt —— đổi thành nhân loại phỏng chừng chính là vỗ ngực —— bảo đảm, sau này chuyện đi săn cứ giao cho con, con đã là một đại hải quái rồi, nhưng chú cá mực nghe lời này không chỉ không có biểu hiện vui vẻ, trái lại còn ưu buồn rũ mi mắt xuống, không chỉ mí mắt, ngay cả đỉnh đầu cũng mềm nhũn cụp xuống.
“Piu, piu…” Cá mực nhẹ giọng nói.
Con là bé ngoan, thế nhưng chú không thích ba con…
Sống nương tựa lẫn nhau với ba ba trong biển sâu tăm tối lâu như vậy, trong lòng kraken bảo bảo vẫn rất muốn có thêm một người nhà, nhưng cảm giác bị giam cầm không có ai hiểu hơn nhóc, cho nên kraken bảo bảo chỉ khổ sở phun ra một chuỗi bọt khí, lập tức quơ xúc tu nhỏ non nớt kiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-xuc/787898/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.