Tác giả: Sơ Dữ
Editor: VịtK
Lương Trữ thấy dừng lại, vội vàng đến gần hơn chút, nhìn , giữa mày mang theo tia cầu xin, “Tôi tới tìm , chỉ hy vọng đừng đem chuyện của tôi và Lục Thiếu cho Cảnh Phí biết, muốn tôi gì tôi cũng làm.”
“Gì cũng làm?” Kỷ Niệm Sơ nghe vậy giống như mang theo chút hứng thú, muốn trêu đùa ấy, nhướng mày hỏi .
Lương Trữ cắn chặt răng, “Đúng vậy bất luận chuyện gì, tôi đều có thể đáp ứng , chỉ cần đòng ý cho Cảnh Phí biết là được.”
Kỷ Niệm Sơ cười, con ngươi ra tia lạnh lẽo, lảng sang chuyện khác, “ biết , ngày đó ở WC, ra tôi còn nghe được số thanh, nhưng tôi lại biết là , căn bản cũng nghĩ là .”
nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Lương Trữ, đợi ta trả lời, từ từ tung ra đòn trí mạng, “ có biết vì sao mà tôi biết được ?”
“Lục Lê tự mình cho tôi biết.”
Kỷ Niệm Sơ xong, khẽ cười tiếng, xoay người rời .
Chỉ để lại vẻ mặt khiếp sợ của Lương Trữ, đứng ở hành lang hồi lâu, nửa ngày, mới yên lặng dùng thẻ phòng mở cửa vào.
Dựa sô pha, trong lòng nhớ lại những lời Kỷ Niệm Sơ vừa .
luôn biết là Lục Lê cũng phải người tốt lành gì, lại nghĩ tới cho Kỷ Niệm Sơ biết, luôn tưởng rằng bị Kỷ Niệm Sơ phát mới đúng.
Vì thế thấp thỏm rất lâu, nhưng Kỷ Niệm Sơ lại chậm chạp có động thái gì, nên đành phải đánh đòn phủ đầu, tốn số tiền lớn để thuê thám tử theo dõi Kỷ NIệm Sơ, quả nhiên phát được bí mật của Kỷ Niệm Sơ.
Mặc dù trước đó hot search của Kỷ Niệm Sơ vẫn còn hot trong khoảng thời gian, nhưng rất nhanh bị triệt xuống, độ hot từng chút từng chút rớt hạng, đến khi thấy được.
Mà chờ tới khi điện thoại và máy tính bị hack xong, sau đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-chay-xem/1154851/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.