Triệu Nghiễn Châu hôm nay trực ca đêm. Ngoài ca trực, lúc bốn giờ chiều anh còn có một ca phẫu thuật cho bệnh nhân bị hẹp ống sống thắt lưng. Trước khi vào ca, anh ăn vài chiếc bánh quy lót dạ. Suốt hai tiếng trong phòng mổ, Triệu Nghiễn Châu hoàn toàn tập trung, không cho phép bản thân phân tâm dù chỉ một giây.
Làm việc trí óc mệt mỏi hơn vận động thể chất rất nhiều, mấy chiếc bánh quy ấy chẳng thấm vào đâu. Rời khỏi phòng phẫu thuật, bụng anh trống rỗng. Anh trở về phòng trực, cầm điện thoại rồi xuống căn tin tìm gì đó ăn tạm. Vốn không phải người kén ăn, chỉ cần một bát mì nước nóng hổi là đủ để anh hài lòng, ăn xong lại quay về khu nội trú.
Từ thang máy bước ra, đi ngang qua trạm y tá, phía sau quầy lễ tân là Tiểu Chu và cô Trình, chẳng biết đang trò chuyện gì mà Tiểu Chu che miệng cười toe toét. Thấy Triệu Nghiễn Châu đi ngang, cô vội đứng lên chào:
“Bác sĩ Triệu, anh mổ xong rồi ạ.”
Triệu Nghiễn Châu gật đầu, bước tới dặn dò Tiểu Chu vài câu, bảo cô nhớ thay thuốc cho giường số 4, rồi quay lại phòng trực.
Vừa thấy anh đi khuất, Tiểu Chu liền quay sang hỏi nhỏ:
“Thế nào, bác sĩ Triệu trông có đẹp trai hơn bác sĩ Vu không?”
Trình Nghê chỉ cười nhẹ, không trả lời.
Hai người trò chuyện thêm mấy câu rồi Tiểu Chu đi thay thuốc cho bệnh nhân, còn Trình Nghê cũng quay về phòng bệnh. Trong phòng, Tằng Trinh đang gọi điện cho mẹ:
“Có Trình Nghê ở đây rồi mẹ ơi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-chim-khong-dut-hoang-ngu-thinh-loi/2982334/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.