Nghe nói xưa nay nữ nhân trong hậu cung khi đấu đá nhau nghĩ ra những chiêu rất sáng tạo, sửa cũ thành mới. Từ khi quận chúa Ngọc Tranh tới, đã giúp kẻ kiến thức nông cạn là ta được mở rộng tầm mắt.
Tần Ngọc Tranh xuất thân từ hoàng tộc, Duệ Vương phủ có thể so với một tiểu hậu cung, nàng ta thường ngày nghe quen tai, nhìn quen mắt, tinh thông lĩnh vực này, đánh đến khi ta thảm hại mới cho về.
Tuyệt chiêu số một: Vừa ăn cắp vừa la làng.
Ngày hôm sau, nàng ta xắn tay áo mình ngay trước mặt Yến Bình, chỉ vào mấy vết roi nhìn thấy mà đau lòng trên cổ tay trắng bóc kia, đau đớn kể lể hành vi ác độc của ta.
“Yến lang, chàng nhất định phải đòi lại công bằng cho thiếp. Hôm qua thiếp đợi Yến tiểu lang trước cổng nhà hắn cả ngày, khó khăn lắm mới gặp được, chỉ xin hắn lúc đi chơi cùng chàng có thể đưa thiếp theo, nào ngờ… nào ngờ hắn cho người quất roi…” Để thể hiện sự thương tâm tột cùng, những giọt nước mắt thỏa đáng cùng bờ vai khẽ run lên như không chịu nỗi áp lực chính là vũ khí thiết yếu.
Ta ngây người ngay tức khắc.
Đây gọi là làm sai còn đổ thừa, tuyết rơi giữa tháng Sáu [1], đổi trắng thay đen, hàm oan khó giải đó ư?
[1] Câu “Tuyết rơi giữa tháng Sáu” bắt nguồn từ truyện “Nỗi oan Đậu Nga”, là vở tạp kịch do Quan Hán Khanh soạn sau năm 1291, nội dung kể về một người đàn bà bình thường chết oan, khiến trời đất cũng phải rung động, phán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-khang-chi-chem/267665/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.