Đao Bạch Phương nghe được Dương Thần nói từng tiếng từng tiếng như kim đêm vào tim nàng , Đao Bạch Phượng thất hồn lạc phách , trong đầu hiện lên từng cảnh từng cảnh đáng sợ mà Dương Thần nói , càng làm cho nàng rơi vào vực sâu .
Đao Bạch Phượng đột nhiên quỳ xuống dưới đất dập đầu nói "" Ngươi , cầu ngươi buôn tha cho Dự Nhi , đừng đem mọi chuyện nói ra , ngươi muốn gì ta củng chịu , mong ngươi giữ kính chuyện và thả ra Dự Nhi " Nàng vừa khóc vừa dập đầu cầu xin .
Dương Thần về lại ghế chủ tọa ngồi , nàng củng bò tới ôm lấy chân hắn nhìn lên , Dương Thần đưa tên sờ lên mặt nàng nói "" Tốt nha người hầu hạ ta thoải mái , chuyện gì củng dễ nói "
"" Nói nói sẽ giữ lời " Đao Bạch Phượng hai mắt vô thần nhìn lấy Dương Thần hỏi .
"" Đó là đương nhiên , giờ lột sạch mà chăm sóc cho ta nào , ta không đủ kiên nhẫn đâu " Dương Thần hai mắt mị mị nhìn nàng .
Đao Bạch Phượng hai mắt chảy ra từng giọt nước mắt , nhưng vẫn nghe lời đứng lên cởi ra đạo bào lộ ra cái yếm bao lấy cặp vú to tron ngạo nghễ mà đứng , eo thì thon gọn cùng tiết khố màu trắng bó sát lấy bờ mông to tròn căn mọng phì nhiêu .
Dưới ánh mắt Dương Thần nhìn chằm chằm , nàng cởi ra cái yếm thì một đôi vú to lớn trắng nõn nảy ra ngoài , trên đỉnh hai hạt núm vú đỏ chót lớn bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-ma/1889570/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.