Nhìn trong ngực Tần Hồng Miên , Dương Thần thầm nghĩ "" Mình dẫn đi Cam Bảo Bảo , không có Cam Bảo Bảo dụ dỗ và khiêu khích nàng , vậy mà củng tự bò đến , nếu như vậy là khi Mộc Uyển Thanh và nàng , giết không được Lý Thanh La chia ra chạy trốn , thì nội dung cốt truyện củng bắt đầu "
Dương Thần từ suy nghĩ đi ra , nhìn kỷ lại Tần Hồng Miên lần nữa , nàng tuổi củng hơn ba mươi , nhưng nhìn khoảng chừng trên hai mươi , thanh tú động lòng người , bộ dáng thùy mị , bộ ngực to tròn , cái eo thon thả , da thịt trắng nõn .
Tần Hồng Miên bị ôm lấy mà còn bị nam nhân xa lạ nhìn trằm trằm liền phận nộ quát "" Buôn ta ra , nếu không ta chặt đầu ngươi xuống "
"" Ha ha ngươi nhìn lại mình đi , ngươi bị ta bắt như cá trên thớt mà còn hùng hổ , không hổ danh được xưng là Tu La nha " Dương Thần cười ha ha trêu chọc .
"" Hừ biết ta là ai , còn không mau thả hai người ta ra , nếu không đừng hối hận " Tần Hồng Miên nghe Dương Thần nói ra thân phận , làm nàng kinh ngạc , nhưng vẫn hâm dọa lấy .
"" Khà khà đúng là hối hận nha " Dương Thần cười cười nói .
"" Hừ biết còn không mau buôn " Nghe Dương Thần nói Tần Hồng Miên gương mặc đắng ý , nhưng chưa đợi nàng vui vẽ lại nghe Dương Thần nói tiếp .
"" Đúng a là thả ngươi ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-ma/1889589/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.