Lúc này, trong cung điện của Vương Hoàng hậu, không khí đặc biệt tĩnh lặng, khiến tiếng khóc lóc của mẫu tử nhà họ Lưu vang lên càng thêm ghê người.
Vương Hoàng hậu đã ban ghế cho Lưu phu nhân – người mang danh hiệu tam phẩm cáo mệnh Theo lý bà ta nên ngồi, nhưng Lưu phu nhân lại không biết điều, trơ trẽn muốn lợi dụng thân phận cáo mệnh để ép Vương Hoàng hậu phải xử lý vụ việc này.
Nhưng hoàng đế Lý Thích chỉ thấy bà ta ngu xuẩn, dám dùng ân sủng mà ông ban để uy h**p ông. Nghĩ đến đây, ông lạnh lùng nhìn hai mẫu tử đang quỳ dưới đất, mở miệng nói:
“Nếu Lưu phu nhân không muốn ngồi, vậy sau này cũng không cần ngồi nữa.”
Ý trong lời nói là sẽ tước bỏ danh hiệu cáo mệnh, nhưng không ngờ hai mẫu tử bên dưới hoàn toàn không hiểu. Lưu phu nhân vẫn nghĩ đến nữ nhi của mình, Lưu Thấm Liên, gương mặt không còn chỗ nào lành lặn, qua một ngày càng sưng đến không thể nhìn nổi.
Nỗi tức giận trong lòng bà ta không thể kìm nén. Lưu Thấm Liên vốn định không bôi thuốc để vào cung tố cáo, nhưng không ngờ người đánh nàng ta ra tay quá nặng, chỉ qua một ngày, mặt nàng ta đã sưng đến không ra hình người.
Hơn nữa, lý do khiến Lưu phu nhân tự tin còn vì biểu tỷ của chồng bà ta là Lưu Quý tần– phi tần của hoàng đế Lý Thích.
Hiện nay, hoàng đế Lý Thích ít hoàng tự, mà Lưu thị lại sinh được hoàng trưởng tử, địa vị trong cung vượt trội so với các phi tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-tuong-nam-nguyet-kim-an/2986908/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.