Mình chẳng còn tâm tình mà nghĩ xem nguyên nhân Hoắc Hiên xuất hiện ở đây, bởi vì trái tim mình dưới sự xuất hiện của Hoắc Hiên đã đập loạn lên rồi.
Hoắc Hiên rất tự nhiên chào hỏi Anna, sau đó lạnh lùng liếc nhìn chỗ Lâm Dật Văn đang túm lấy tay mình không chịu buông, khiến cậu ta sợ gặp xui xẻo vội vàng hất tay mình ra.
"Trùng hợp nha? Đi du lịch sao?" Dưới ánh nhìn đầy ẩn ý và soi mói của Hoắc Hiên, cuối cùng mình chủ động nặn ra mấy chữ này. Đúng là bản chất của cấp dưới.
Hoắc Hiên không trả lời, cầm ly rượu trên tay mình uống một hơi cạn sạch. Mình nghĩ Hoắc Hiên đang rất khát nha, khát đến mức đấy là ly của mình cũng không quan tâm. Hành động này của Hoắc Hiên là gì? Thực sự khiến mình có những ý nghĩ kỳ quái, Hoắc Hiên có biết là anh ta vừa hôn môi gián tiếp với mình không?
Hoắc Hiên vẫn im lặng không nói gì, anh kéo tay mình đứng dậy, ném lại một câu cho hai người kia: "Chúng ta đi trước." Nói xong cũng không đợi người ta trả lời liền lôi mình ra khỏi bar.
Hoắc Hiên đang tức giận ư? Nếu không sao càng ngày càng nắm chặt cổ tay mình? Hoắc Hiên lôi mình ra xe rồi để mình lên xe.
Chậc chậc chậc, đúng là người có tiền, chỗ nào cũng có xe không phải đi bộ nha. Mình ngoan ngoãn ngồi trong xe, mặc cho Hoắc Hiên chở mình đi đâu thì đi.
Cuối cùng, Hoắc Hiên cũng dừng xe trước bãi biển.
"Nghe anh trai anh nói em nộp đơn từ chức?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-yeu-dam-len/501536/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.